Thiên Chúa yêu mến chúng ta đến điên dại và Ngài khóc trước sự phản bội của chúng ta
Một bên là tình yêu đến điên dại của Thiên Chúa, và bên kia là sự bất trung của chúng ta. Đó là hai điểm then chốt trong bài giảng của Đức Thánh Cha trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta.
Chúa Giêsu khóc cho thành Giêrusalem!
Chúa Giêsu khóc cho thành Giêrusalem khi thành này không nhận ra thời giờ Thiên Chúa viếng thăm. Chúa khóc vì nhớ lại câu chuyện của dân Chúa. Vì một mặt là tình yêu vô biên của Thiên Chúa, nhưng mặt kia là sự đáp lại thờ ơ ích kỷ và phản bội của dân Ngài. Khi nói “Thiên Chúa yêu thương dân Ngài đến mức điên dại” có vẻ là nói quá, nhưng sự thật là Thiên Chúa yêu đến mức như thế. Chúa Giêsu nhớ lại những gì mà các ngôn sứ đã trải qua, nhớ lại cách thế mà ngôn sứ Hôsê và Giêrêmia diễn tả tình yêu của Thiên Chúa đối với dân Israel.
Đó là điều làm cho trái tim Giêsu đau khổ. Đó là câu chuyện của sự thờ ơ lạnh nhạt. Đó là không nhận ra sự quan tâm chăm sóc của Thiên Chúa, của tình yêu Thiên Chúa, một tình yêu kiếm tìm bạn và muốn thấy bạn hạnh phúc. Trong giây phút ấy, nhìn với ánh mắt đợi chờ của Chúa Con, Chúa Giêsu đã khóc… vì “dân này không nhận ra thời giờ họ được viếng thăm”. Bi kịch ấy không chỉ xảy ra trong lịch sử và cũng không kết thúc vào ngày hôm đó. Bi kịch này tiếp tục xảy ra cho ngày hôm nay, cho từng ngày tôi sống. Mỗi người chúng ta có thể hỏi: Tôi có biết thời giờ tôi được Thiên Chúa viếng thăm không? Chúa viếng thăm tôi khi nào?
Hôm nay Chúa có viếng thăm tôi không?
Mỗi người chúng ta có thể sa vào cùng một tội như dân Israel xưa. Cùng một tội. Đó là không nhận ra thời giờ được Thiên Chúa viếng thăm. Từng ngày Chúa viếng thăm chúng ta. Từng ngày Chúa gõ cửa nhà chúng ta. Nhưng chúng ta phải học cho biết cách nhận ra tiếng của Ngài, để chúng ta có thể khép lại câu chuyện quá đau thương mà Thiên Chúa trải nghiệm: “Ta càng yêu thương chúng, càng gọi mời chúng, thì chúng lại càng chạy xa Ta.” Nhưng bạn nói: ‘Tôi chắc chắn một điều là tôi đi lễ. Tôi chắc chắn một điều là…’ Bạn hãy xét mình hằng ngày về những điều ấy. Hôm nay Chúa có viếng thăm tôi không? Tôi có từng nghe thấy những tiếng gọi, những điều gợi cảm hứng để bước theo Ngài sát hơn không, để làm những công việc bác ái, để cầu nguyện thêm một chút? Tôi không biết. Có rất nhiều điều để Chúa mời gọi chúng ta từng ngày, để gặp gỡ chúng ta.
Mở rộng tâm hồn đón Chúa đến…
Chúa Giêsu không chỉ khóc cho Giêrusalem mà còn cho tất cả chúng ta. Khi nhận ra cuộc thăm viếng của Người, Người sẽ trao ban sự sống của Người cho chúng ta. Thánh Augustin nói một cách mạnh mẽ rằng: “Con sợ Thiên Chúa đi ngang qua. Con sợ Chúa Giêsu đi ngang qua! Nhưng tại sao lại sợ? Tại vì con sợ rằng con không nhận ra cuộc thăm viếng của Ngài.” Nếu không chú tâm, nếu không có trái tim nhạy cảm, bạn chẳng thể nhận ra được Chúa Giêsu có thăm viếng bạn hay không.
Nguyện xin Chúa ban cho chúng ta ân sủng ấy, để chúng ta nhận ra thời giờ chúng ta được Chúa viếng thăm, để chúng ta mở rộng cửa tâm hồn đón nhận Chúa Giêsu, để làm cho trái tim chúng ta rộng mở hơn nữa trong tình yêu và phục vụ với tình mến Giêsu.
(Tứ Quyết SJ, RadioVaticana 17.11.2016)