ĐỪNG SỢ!
HÃY TUYÊN XƯNG SỰ PHỤC SINH CỦA ĐỨC KITÔ
Lm Jude Siciliano OP
Vọng Phục Sinh năm A
St 1: 1-22; St 22: 1-18; Xh 14: 15–15:1; Is 54: 5-14; Is 55:1-11;
Br 3: 9-15; Ed 36: 16-17a,18-28; Rm 6: 3-11; Matthêu 28: 1-10
Trên đỉnh núi nơi Chúa Giêsu biến đổi hình dạng có hai nhân vật có mặt là ông Môsê và tiên tri Elia nói chuyện với Chúa Giêsu. Cả ba trường hợp này là chủ điểm chính của thánh Mátthêu, và bởi thế mới có các nhân vật từ trời xuống.
Hôm nay có một thiên thần nơi ngôi mộ trống để trấn an hai bà Maria , bảo họ đem tin mừng Chúa Kitô Phục Sinh cho các môn đệ. Người viết bi kịch có thể thêm vào đó tiếng kèn loa. Thánh Mátthêu đem các thiên thần diện mạo như ánh chớp và y phục trắng như tuyết. Các người lính đại diện chính quyền đã giết Chúa Giêsu đang canh mồ khiếp sợ run rẩy và "hóa ra như chết".
Lamã, vương quốc hùng mạnh thời bấy giờ rụt rè lại như mất quyền hành. Tin mừng rõ ràng quá: không quyền lực nào, ngay cả sức mạnh của quỷ thần cũng không thể vượt qua Thiên Chúa của chúng ta khi Ngài ban sự sống cho kẻ chết. Thiên thần lăn tảng đá ra rồi ngồi lên trên, như ngai của kẻ thắng trận. Thiên Chúa là Đấng toàn thắng, sự chết đã bị thất bại.
Như thường lệ câu chuyện nói về ơn thánh sũng. Ai có thể thắng sự dữ và sự chết? Chúng ta, người Mỹ là một dân tộc "có thể làm được". Tổng thống Kennedy hứa là trong 10 năm sẽ cho một người lên cung trăng, và đã làm được. Ngày 11tháng 9 hai tòa nhà chọc trời ở Nữu ước bị phá hủy, và bây giờ một tòa nhà trung tâm thương mãi đã xây xong. Công việc nặng nhọc chúng ta đã làm được thành công.
Nhưng, mặc dù chúng ta cố gắng làm mọi sự, chúng ta vẫn không thắng được sự chết. Đó là việc của Thiên Chúa. Thiên Chúa đã làm việc bất ngờ, và thiên thần của Chúa loan báo điều đó. Nơi ngôi mộ trống, hai phụ nữ được chọn làm người đầu tiên rao giảng đem tin mừng. Sứ thần trên trời bảo hai phụ nữ "phần các bà… mau về nói với môn đệ Người…"
Trước khi gởi các phụ nữ đi thiên thần bảo "các bà đừng sợ!" Các phụ nữ và chúng ta có điều gì phải sợ? Chúng ta sống trong một thế giới mà người ta sợ không dám nói lên sự thật, và vươn tới nước ngoài, tới nhóm người sống trong kinh tế khác và thuộc chủng tộc khác. Thời xưa dân chúng hình như không ý thức nhiều về đức tin của họ. Rồi sau đó, it người tự nhận họ là kẻ vô thần, hay không thuộc về tôn giáo.
Trong đại gia đình của tôi, có một người bà con xa tự cho mình là vô thần. Mỗi khi có hội họp trong gia đình, anh ta có mặt đó, không khỏi có người thách đố anh ta và hỏi "sao anh không đi nhà thờ?"
Bây giờ vị thế này bị thay đổi ngược lại. It người rụt rè công nhận họ là người vô tôn giáo, và hình như người có đức tin lại phải chống đỡ mình. Người ta có thể bảo là chúng ta ngây thơ bày tỏ đức tin vào một Đấng Cứu Thế Phục Sinh, và tin vào sự sống lại sau sự chết. Thiên hạ khen vì chúng ta làm việc thiện, nhưng có ai khen về đức tin vào sự phục sinh phải không? Hãy bỏ qua đi.
Lời thiên thần nói: "đừng sợ" là nói với chúng ta trong dịp chúng ta mừng lễ Chúa Kitô Phục Sinh. Các phụ nữ không nên sợ vì Người lãnh đạo của họ, bị đóng đinh, không còn trong ngôi mộ. Người đã sống lại. Thiên thần loan báo điều đó và mời họ nhìn vào mộ mà xem. Ngôi mộ trống rỗng. Nhưng không phải xác chết không có đó, mà Chúa Giêsu "đã chỗi dậy từ cõi chết, và kìa Người đi Galilê trước các ông, ở đó các ông sẽ được thấy Người" .
Đức Thánh Cha Phanxicô nhắc, chúng ta là Giáo Hội rao giảng tin mừng. Mỗi người Kitô hữu được chịu phép rửa tội đều có trách nhiệm thiên thần giao cho các phụ nữ "đừng sợ… mau về nói..." Mặc dù có láng giềng thông thái nhìn xuống chúng ta, chúng ta vẫn có trách nhiệm làm nhân chứng đức tin vào Chúa Giêsu bằng lời nói và việc làm. Đời sống chúng ta nên thể hiện dưới nhiều hình thức đức tin mà chúng ta tuyên xưng hôm nay "Chúa Kitô đã chết. Ngài đã sống lại, và Ngài sẽ trở lại".
Nếu ngôi mộ không trống và xác Chúa Giêsu còn nằm đó, thì các phụ nữ đã đến mộ than khóc và chia sẻ với nhau những kỷ niệm của Vị Thầy đã quá cố. Rồi các bà lại chán nãn và buồn. Rồi họ trở về với đời sống bình thường của họ, lượm lặt những hy vọng đã tan rã và tiếp tục sống. Đó là điều chúng ta làm sau khi người thân đã quá cố. Họ đã ra đi rồi. Đời sống sẽ tiếp tục không có họ. Nếu trước khi chết họ đau đớn nhiều, thì chúng ta hài lòng là họ không còn đau đớn nữa. Và chúng ta bây giờ tiếp tục sống không có họ.
Nhưng với các phụ nữ đó và với chúng ta, có một thiên thần ở nơi mồ trống. Chúng ta, những người có đức tin, không thể quên được lời thiên thần bảo "đừng sợ… Người không có ở đây, vì Người đã chỗi dậy như Người đã nói… các bà hãy mau về nói với các môn đệ của Người".
Các phụ nữ không thể trở về với đời sống thường ngày của họ. Nếu có ai nói với họ "hãy quên đi!", chắc họ sẽ đáp lại "chúng tôi không quên được. Chúa Giêsu đã sống lại, và chúng tôi phải chia sẽ tin mừng với những ai chưa biết đến". Các bà là người đầu tiên rao giảng lời này thay cho tất cả chúng ta.
Chúa Giêsu đã sống lại và chúng ta phải thận trọng lời Ngài nói với chúng ta "anh em hãy vác thập giá mình mà theo Thầy… Chia của ăn với người đói, chia áo mặc với người không có áo… Tha thứ cho kẻ đã làm anh em phiền lòng... Hãy nên người giảng hòa… Hãy quên hận thù… Hãy thương yêu kẻ thù mình… Hãy chia của tiền anh em có với người nghèo v. v. Chúng ta gắng đọc đến hết phúc âm thánh Mátthêu. Giờ đây Chúa Kitô đã sống lại. Chúng ta có thể trở lại nghe lời Chúa Giêsu bảo các môn đệ phải làm là đừng sợ, và hãy làm đi và hãy nói lên.
Nếu tôi có mặt ở nơi mồ trống, tôi có thể đáp lời thiên thần "thiên thần nghĩ sao? Vì sao đừng sợ? Lẽ cố nhiên là tôi sợ. Tôi làm sao sống đời sống như lời Chúa Giêsu mời gọi ở giữa thế gian? Bao nhiêu thế lực chống lại tôi, và tôi luôn luôn không được sự khuyến khích ngay bởi gia đình hay bạn bè. Lại còn hạn chế bởi kẻ thù của tôi. Tôi không đủ can đảm đứng lên giữa mọi người như Chúa Kitô. Tôi cần được giúp đỡ!"
Thiên thần có thể trả lời và nói với chúng ta và những người khác đọc phúc âm thánh Mátthêu: "hãy đứng đó, đọc thêm một it nữa cho đến cuối đoạn sách và hãy tin vào lời Chúa Kitô phục sinh nói với các môn đệ là Ngài sai các ông đi "và đây Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế: (Mt 28:20).
Chuyển ngữ:FX. Trọng Yên, OP
http://vietcatholic.net/News/Html/122537.htm