Đức Tin: Cảnh Cửa Mở Ra Muôn Ơn Thánh
Đọc lại các sách Tin mừng, ta thường bắt gặp câu này khi Chúa Giêsu làm phép lạ: "Lòng tin của con đã cứu chữa con". Sao Chúa Giêsu lại nói câu này, chẳng phải Chúa dùng quyền năng của Chúa làm cho người ta lành bệnh sao? Chẳng phải vì tình thương mà Chúa đã giải thoát con người khỏi những đau khổ phần hồn cũng như phần xác sao? Và lòng tin là gì mà có sức mạnh cứu chữa người ta như vậy? Để hiểu được Tin là gì và vì sao lòng tin có sức mạnh cao cả như vậy, ta cần nhìn lại bối cảnh của một số phép lạ mà Chúa Giêsu đã thực hiện.
Trong Mc 5, 21 - 43 thuật lại việc Chúa Giêsu chữa lành cho người đàn bà bị bệnh loạn huyết 12 năm và con gái của Ông Giaia. Trong 2 phép lạ này Chúa Giêsu đã đề cao lòng tin của người đàn bà cũng nhưng lòng tin của ông Giaia, và Chúa kêu mời "đừng sợ gì cả, chỉ cần tin thôi". Vậy tin là gì? Có nhiều cách định nghĩa nhưng ở đây trên khía cạnh này ta thấy tin là nhận biết Chúa, là xác tín Chúa làm được mọi sự, là thực hiện theo ý Chúa, là để Chúa toàn quyền hành động trong cuộc đời mình. Người đàn bà tin Chúa sẽ cứu chữa bà khỏi đau khổ mà bà đang chịu nên bà đã hành động theo niềm tin dù chỉ là đụng vào gấu áo của Chúa và Chúa đã không để bà phải thất vọng. Còn ông Giaia tin Chúa có quyền năng làm cho con ông sống lại và ông đã thể hiện đức tin của mình dù bị thử thách bởi những yếu tố khách quan bên ngoài.
Cũng vậy trong Ga 9, 1 - 41 thuật lại việc Chúa Giêsu chữa anh mù tù lúc mới sinh ta lại thấy cách thể hiện niềm tin của anh mù theo một cách khác. Với anh tin là làm theo lời Chúa dạy, Chúa Giêsu bảo anh làm gì thì anh đã thực hiện đúng theo như lời Chúa dạy, và đang khi anh làm những việc ấy thì phép lạ đã xảy ra làm cho anh được sáng mắt. Chính lòng tin vào Chúa Giêsu là thực hiện lời Chúa đã cứu chữa anh.
Chúng ta đang sống trong năm đức tin, thời gian Giáo hội mời gọi các tín hữu khám phá lại niềm tin của mình vào Thiên Chúa. Thiết tưởng cũng không thừa khi ta nhìn lại đức tin của Tổ phụ Apraham và của Đức Mẹ Maria. Những con người này thật ra cũng là những con người bình thường nếu không muốn nói là tầm thường nếu họ không tin tưởng vào Chúa.
Với Apraham, tin vào Thiên Chúa đối với ông là biết Chúa và thực hiện ý muốn của Người. Từ một người đang an ổn nơi Thành Ur, tin vào Chúa là bỏ mọi sự đi đến chỗ Thiên Chúa muốn, tin vào Thiên Chúa là làm theo ý Chúa đến độ sát tế con trai duy nhất của mình theo ý Chúa. Nhờ có một lòng tin mạnh mẽ Apraham trở thành "cha của mọi kẻ tin", cha của mọi dân tộc, là mẫu gương của những kẻ tin, cho con cháu muôn ngàn đời sau học hỏi.
Với Mẹ Maria, tin vào Thiên Chúa là cộng tác với Người, là âm thầm tìm hiểu ý Chúa rồi thực hiện lời Người. Một cô thôn nữ bình thường được mời gọi mang thai và sinh con một cách lạ thường, từ một hoàn cảnh an ổn bình dị được mời gọi đi vào sự phiêu lưu của niềm tin... nhưng trong tất cả mọi sự Mẹ đã tin. Tin nên Mẹ thấy mọi sự là có thể cho dù với người đời là không thể, tin nên Mẹ thấy mọi sự là sáng tỏ cho dù dưới con mắt người đời là đêm tối... và vì tin nên Mẹ được nên cao trọng nhờ cộng tác trong công trình cứu độ.
Như vậy, ta có thể khẳng định mà không sợ võ đoán rằng, đức tin là cánh cửa mở muôn ơn thánh của Chúa. Thiên Chúa là tình yêu, là Cha nhân từ đã ban muôn ơn thánh. Nhưng để đón nhận được ơn thánh Chúa thì con người chúng ta cần phải tin vào Chúa. Tin vào Chúa là biết Chúa là Cha tình yêu, là biết Chúa đang hiện diện trong cuộc đời, là biết Chúa có thể thực hiện những điều mà chúng ta không thể. Tin còn là thực hiện ý Chúa, là để Chúa dùng mình như khí cụ ban ơn thánh, là trở nên cánh tay của Chúa nơi trần gian.
Lạy Chúa Giêsu, ơn cao cả nhất mà Chúa ban cho trần gian là ơn cứu độ, là cho chúng con được làm con cái Chúa, là cho chúng con được sống mãi trong ân sủng của Chúa. Xin cho chúng con luôn biết tin tưởng vào Chúa và năng thực hiện Lời Chúa để ơn thánh và tình thương Chúa hằng tuôn đổ trên tất cả chúng con.
Nguồn: GPVinhLong.