HỘI DÒNG ĐẾN NGA VÀ LẬP CƠ SỞ ĐẦU TIÊN

Vào ngày 21 tháng 11 năm 1907, hai chị Marie de la Garde và chị Marie Lucie de Ca-latagirone, cả hai là người Pháp, là tiền thân của nhóm, đã đến Nga sau một cuộc hành trình dài...

HỘI DÒNG ĐẾN NGA VÀ LẬP CƠ SỞ ĐẦU TIÊN

Trong quý cuối của thế kỷ XIX, người ta nhận thấy sự quan tâm của Giáo Hội Công giáo Rôma và các Hội Dòng phương Tây đối với Nga ngày càng rõ hơn. Chân Phước Marie de la Passion không tránh khỏi phong trào này; bản thân Mẹ đã tiếp xúc ít nhiều với các gia đình người Nga cư ngụ tại Roma hoặc đi qua Roma và trong trái tim Mẹ đã nảy sinh mong muốn gửi một số con cái thừa sai của mình đến đất nước còn rất ít được biết đến này. Chính vào thời Tổng quyền của Mẹ Redemption mà mong muốn này đã được thực hiện.

Vào ngày 21 tháng 11 năm 1907, hai chị em[1] là tiền thân của nhóm, đã đến Nga sau một cuộc hành trình dài. Sau khi đến Saint-Peterburg, M. de la Garde đã viết thư cho Mẹ Marie de la Redemption: "Thiên Chúa ở với chúng ta và thực sự đã giúp chúng con, mặc dù vậy, con không bao giờ có thể cho Mẹ thấy ấn tượng của nỗi buồn đã khóa trái tim con, làm chúng con cảm thấy từ thời điểm chúng con đến đất nước xa lạ này! Con đã có tất cả những nỗi đau trên thế giới để giữ nước mắt lại và không bật khóc, đó là một khoảnh khắc mà con không bao giờ có thể diễn tả được. Cuối cùng, ở đây chúng ta đang ở trong trận chiến mới này. Đã đến lúc phải tiếp tục với sự can đảm."[2]

Hai chị em của Dòng Phan sinh Gia đình Mẹ Maria (FFM)[3], là Maria Drzewiecka và Mathilde Getter, đã đến nhà ga để chào đón họ và đưa họ đến nhà của Dòng Thánh Phaolô, nằm trên đường số 14, nơi có khoảng một trăm trẻ em và một số thành viên khác của cộng đồng đang chờ đợi họ và hát với họ bài Tota pulchra es và bài Magnificat. Hai chị sẽ ở lại một thời gian với Dòng FFM[4], trong khi chờ đợi tìm ra sứ mạng tương lai của họ. Từ đó bắt đầu ngôi nhà của M. de la Garde và Marie Lucia, một sứ mạng phức tạp được thực hiện rất cẩn thận trong những tháng tiếp theo; với hai mục đích: một mặt, học tiếng Nga và dấn thân cho việc phục vụ tầng lớp lao động, như Mẹ Redemption đã giải thích cho Ông Vladimirof, Bộ Trưởng Bộ Giáo Dục, người mà Mẹ gặp ở Rôma; mặt khác, có mối liên hệ chặt chẽ với các thành viên của Dòng Gia đình Mẹ Maria và chuẩn bị cho họ dần dần về sự kết hợp đã được Mẹ Kazimiera yêu cầu. Một sứ mạng thực sự khó khăn, hoàn toàn phụ thuộc vào các chính quyền địa phương và lãnh đạo tôn giáo, để tìm hiểu và đặt các câu hỏi về các F.M.M., những người vẫn chưa quen với ngôn ngữ và cuộc sống của đất nước, và còn phụ thuộc vào các loại hỗ trợ khác nhau: chị em F.F.M, các mối quan hệ hành chánh và dân sự, lời khuyên và sự giúp đỡ từ những người bạn mới.

Trong những bức thư của mình trong hai tháng cuối năm 1907, Mẹ Marie de la Redemption đã nhấn mạnh mục đích thiết yếu, được ghi lại với các hoạt động cho giai cấp công nhân, giả định rằng nó đã được thực hiện đầy đủ: "Các con đã gặp vị Bộ trưởng Nghi lễ chưa? Làm thế nào ông ta nhận được các con? Điều đầu tiên cần làm là cảm thấy như ở nhà mình, học tiếng Nga và để mình được phục vụ bởi tất cả những người có thiện chí mà không bị bất cứ ai chiếm lấy..."[5] BTTQ thậm chí còn đề nghị gửi một phụ nữ từ Pháp đã từng ở Nga một thời gian và biết ngôn ngữ rất tốt, để dạy cho hai chị em và do đó giúp khuyến khích họ, nhưng cuối cùng họ tìm thấy sự giúp đỡ từ Dòng FFM.

Chúng tôi phải học mọi thứ: Chấp nhận rằng trời tối lúc 3 giờ chiều và chúng ta phải sống với ánh sáng điện... đi bộ trên băng mà không có giày cao su... Khi chúng tôi rời khỏi nhà, giao chìa khóa cho người Thụy Sĩ canh giữ ngôi nhà; họ rất thành thật và nếu có chuyện gì đó xảy ra, trộm cắp hoặc những điều khác thì chính họ và chính quyền có trách nhiệm. Đó là cách được thực hiện ở đất nước này; đó không phải là một thói quen phổ biến, nhưng điều đó chứng tỏ chúng ta sống bằng sự tin tưởng! Bên cạnh đó, những người đang phục vụ ngôi nhà có gương mặt rất chân thành![6]

Tất cả mọi thứ được mong đợi gởi đến từ Trung ương: vật liệu làm trang phục cho Hài Nhi Giêsu, buổi cử hành để hai chị em cuối cùng có thể có được ân ban tuyên khấn trên miền đất Nga thân yêu... Nhưng đồng thời cũng đi xuống đáp ứng những nhu cầu thấp nhất để phù hợp cho một khí hậu khắc nghiệt: giày dép cao gót, ủng đi tuyết, chăn mền du lịch, vật dụng từ Pyrenees, hai chị em dự kiến ​​vào cuối tháng mười hai có thể được mang đến, cũng như một số đồ thêu cho ông Thống đốc Valdimirof và một số bạn bè...[7]

Tất cả mọi thứ đều là vấn đề trong cuộc sống mới này: đôi khi chúng tôi phải đối mặt với Cảnh sát hoặc các nhà cầm quyền khác, nơi chỉ sử dụng tiếng Nga, và các chị em của Hội Dòng Gia đình Đức Maria có những kỳ vọng lớn lao ...

Bên cạnh đó, vì là thời gian Giáng sinh, chúng tôi không muốn tạo tiền lệ như trao các quà tặng và lễ vật. Mẹ M. de la Garde đã viết cho tất cả bạn bè của chúng tôi, nhưng không gởi một món quà nào, chỉ cầu nguyện và hy sinh, thậm chí với các linh mục; vì thế chúng tôi rất hạnh phúc khi làm được điều mà 'Mẹ' muốn và không gì hơn.

Tất cả mọi thứ phải được ghé thăm, thậm chí là một phòng làm việc lớn được duy trì và chăm sóc bởi nhóm Crown, nơi có 250 trẻ nhỏ và các cô gái trẻ làm việc trong phòng may: áo quần, đồ lót ... hoặc hàng thêu thùa bằng màu trắng hoặc nhiều màu sắc..."nhưng điều đó không giá trị bằng tư trang làm cho vị vua nhỏ của Tây Ban Nha, thật khác xa! Đây là một sự đặt để tuyệt vời!", trong khi họ luôn luôn chờ đợi, với một chút nản lòng, được cho phép để làm việc.

Tất cả mọi thứ cần được khám phá:

"Hành trình bằng xe trượt trên sông Neva, thật là phi thường và cũng rất mệt mỏi, và cũng là rất lạ khi xem những con sóng bị đóng băng trong từng cách thức có thể, vì chúng bị đóng băng ngay lập tức, một số trong không khí, những cái khác trên lưỡi dao, những cái khác nữa không đối xứng, thật là lạ! Vào cuối tháng 3, khi mọi thứ tan chảy, chuyến đi có thể được thực hiện bằng thuyền.[8] "Lúc này chúng tôi có đêm tối rõ rệt, không có cửa chớp, không có rèm của người Mê-hi-cô, rất hiếm khi nhà cửa có cửa chớp, đêm đổ xuống vào lúc 11 giờ và chúng ta có thể đọc rõ ràng trong ánh sáng từ 2.00 giờ sáng... chúng ta có thể đi bộ ban đêm nhiều như như ban ngày!"[9]

Việc đầu tiên cần làm là tìm một căn hộ. Chúng tôi đang tìm kiếm một căn có ít nhất 8 phòng, và bị choáng vì giá thuê cao dù biết rằng Trung ương sẽ giúp tìm được trong những tháng tới. Cuối cùng, vào ngày thứ 30, 13 tháng 12 lúc 8 giờ 30 tối, Mẹ Marie de la Garde cùng với Mathilde Getter, người có lòng tận tụy đặc biệt để đối mặt với bất kỳ thách thức nào, bảo đảm có thể thuê được một căn nhà số 37 trên Đường số 1, ở tầng 1, phía trên một nhà hàng café với một phòng chơi bi-da.[10]

Ngay khi đã tìm được căn hộ, Mẹ Marie de la Garde gửi một điện tín báo cho Mẹ Redemption để bốn chị em đang chờ ở Paris có thể được gửi đi. Khi ngạc nhiên và lo lắng vì không nhận được thư trả lời, Mẹ ấy đã gửi thêm điện thư sau khi đánh điện tín: "Chỗ ở đã sẵn sàng, khi nào các chị đồng hành đến?" Nhưng vào cuối ngày thứ tám, vẫn không có gì! Các điện tín đã tới chưa? Thư đi chậm và chúng tôi cần 8 ngày dài để nhận được thư trả lời. "Trời cao bị điếc không nghe lời cầu nguyện của chúng tôi và đó là thời điểm mà Đức Chúa rất vui khi thử thách chúng tôi để chỉ cho chúng tôi thấy rõ hơn điểm yếu của chúng tôi, sự bất lực, tình trạng khốn cùng của chúng tôi. Chúng tôi chỉ có thể cúi đầu và nói lời Fiat của mình".[11]

Tu viện Đức Mẹ Phaolô của dòng F.F.M. nơi mà các chị em của chúng tôi được chào đón…

Thật là niềm vui lớn tại nhà Nº 34, ở đường số 1, khi nhận lá thư đầu tiên do Padre (Cha Raphael Delarbre) mang lại, một phúc lành trọng đại cho tất cả gia đình Russofilians, và một thư khác cho việc thiết lập nhà của chị em.[12] Trong thời gian chỉ có hai người, họ dùng bữa của họ và dành một phần lớn thời gian trong ngày tại nhà ở Đường 14, nhưng, M. de la Garde viết, "vào ban đêm chỉ với Antoinette, con sẽ không can đảm lắm, nhưng nếu Mẹ muốn, con sẽ có tinh thần đức tin và sẽ không sợ hãi. Những gì con thực sự muốn, thưa Mẹ, là phải thực sự vâng lời và chỉ làm những gì Mẹ muốn ở khắp mọi nơi." [13]

Cuối cùng, đó là mong ước lâu dài của các chị em trẻ: Marie de Sainte-Blanche (Justine Dignat, Fr.), Marie-France du Sacré-Cœur (Madeleine Bresson, Fr.), Marie-Antoine de Stroncone (Adrienne Jussien, Fr.), Mary Hedde (Joséphine Madden, Irl.), chị em đến vào ngày 23 tháng 12 sau một chuyến đi tuyệt vời. Tất cả những gì chị em tìm thấy là những người có lòng bác ái, nói tiếng Pháp và trợ giúp họ. Hành lý đến cuối cùng sau một số vấn đề: áo khoác, váy ấm, bàn ghế tủ cho phòng làm việc thêu may và phòng vẽ. “Chúng con biết ơn làm sao đối với những người đã lấp đầy những căn phòng, và không biết làm thế nào để bày tỏ hàng ngàn lời cảm ơn, Mẹ thân yêu, vì tất cả những gì Mẹ đã gửi cho chúng con (...) Con vui mừng nói với Mẹ rằng điều này sẽ mang lại cho Mẹ niềm vui khi một nhà được nhà khác giúp đỡ, trên tất cả, đó là một cơ sở mới". Những chị em mới đến đã mang lại niềm vui lớn lao cho lễ Giáng sinh, theo lịch Roma, với Hội Dòng Gia đình Đức Maria ở Nhà Thờ Thánh Phaolô.

[1] Chị Marie de la Garde và Chị Marie Lucie de Ca-latagirone, cả hai là người Pháp.

[2] Tổng Văn khố, Rome - Thư của Marie de la Garde, ngày 22 tháng 11 năm 1907

[3] Hội Dòng Phan sinh Gia đình Đức Maria (Franciscan Family of Mary), một Hội Dòng có gốc từ Ba lan, không được sự công nhận bởi Tòa Thánh cho sự hiện diện ở Ba lan hay ở Nga, vì luật cấm tất cả các tổ chức Công giáo trên lãnh thổ Nga... Sống trong một tình huống bí mật nhất định, các Bề trên muốn hợp nhất với FMM.

[4] FFM - Hội Dòng Phan sinh Gia đình Đức Maria.

[5] Tổng Văn khố, Rome - Thư ngày 28 tháng 11 năm 1907

[6] Tổng Văn khố, Rome - Box 4-079, 10/23 tháng 11 năm 1907; Ngày 16 tháng 10 năm 1907

[7] Tổng Văn khố, Rome - Box 4-079, Thư của Marie de la Garde, 18 tháng 12 năm 1907.

[8] Tổng Văn khố, Rome - Idem-17 tháng 3, 1908.

[9] Tổng Văn khố, Rome - Idem, ngày 18 tháng 5 năm 1908

[10] Tổng Văn khố, Rome 1/14 Dec. 1907 Box 4-079.

[11] Tổng Văn khố, Rome M. M. de la Garde tại RMR, 19/6 tháng 12 năm 1907.

[12] Tổng Văn khố, Rome 1er Jan. 1908/19 Dec. 1907 Box 4-079.

[13] Tổng Văn khố, Rome M.M. de la Garde gởi đến M.M. Redemption, ngày 29 tháng 12 năm 1907, Box 4-079.

Văn Phòng Lịch Sử

Lịch Sử  Hội Dòng Phan Sinh Thừa Sai Đức Mẹ ở Nga - 1907-1938 do Sr. Catherine Bazin soạn thảo. (Còn tiếp... )